Ăn sứa hơi lạ miệng và có phần khó ăn cho những người mới thưởng thức lần đầu, nhưng khi đã ăn quen thì khó mà quên được cái vị chát và tiếng nhai giòn sựt của nó.
Dân vùng biển có thể có nhiều bí quyết muối sứa riêng. Nhưng theo kinh nghiệm của một ngư dân gốc Phú Yên,du lich mice sứa sau khi lưới lên, cạo rửa sạch nhớt, xắt miếng, chủ yếu lấy chân và mép thân sứa.
Sau đó cho vào nước nấu lá sung (hoặc lá đinh lăng hay vỏ vẹt băm nhỏ) đun sôi để nguội với muối ngâm trong khoảng 4 – 5 ngày. Xong vớt ra để ráo rồi bỏ vô túi nilông đóng gói, giữ trong tủ lạnh.
Ăn sứa hơi lạ miệng và có phần khó ăn cho những người mới thưởng thức lần đầu, nhưng khi đã ăn quen thì khó mà quên được cái vị chát và tiếng nhai giòn sựt của nó. Sứa muối có thể chế biến nhiều món ăn dân dã và dễ ghiền như vậy, điều cần nhớ là phải rửa nước ấm nhiều lần để bớt độ mặn. Dưa chuột bỏ ruột, xắt nhuyễn. Càrốt, đu đủ nạo nhỏ.
Tất cả bóp muối, rửa sạch, vắt ráo, trộn với ít đường. Đậu rang chín vàng, giã giập. Trứng tráng mỏng cũng xắt chỉ. Thịt ba rọi, tôm, trứng trộn với sứa cùng các loại rau củ trên, nước mắm ngon, chanh, ớt và tỏi cùng rau thơm là có món gỏi sứa khỏi chê. Cũng có người dùng dái mít, trái vả và húng cây để trộn gỏi sứa cho một cung bậc khác.
Nếu có cá ngon như cá bò hoặc cá ngừ để làm món bún sứa thì tuyệt. Cá tươi ướp hành, ớt, nước mắm cho thật thấm, du lich thai lan hấp chín. Nồi nước lèo phải nấu bằng xương và đầu cá để ngọt nước. Sau đó, sắp bún và thịt cá vô tô, bỏ một nhúm sứa lên trên, chan nước lèo. Bún sứa mà không có chén mắm tỏi ớt, chanh và dĩa ghém thì rất… vô duyên.
Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011
Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011
'Sục sôi' lễ hội đua bò Bảy Núi 2011
Sở Văn hóa Thể thao & Du lịch tỉnh An Giang đã quyết định đưa môn đua bò vào nội dung của Ngày hội thể thao văn hóa và du lịch vùng đồng bào Khơ-me Nam bộ lần 5 diễn ra trong 4 ngày (1-4/12) tại tỉnh An Giang. Vì vậy, cuộc thi năm nay trở nên hào hứng và kịch tính hơn các năm trước.
Háo hức chờ ngày hội
Người Khơ-me sống rải rác tại nhiều tỉnh thành tại Nam bộ nhưng môn đua bò chỉ hiện diện tại vùng Bảy Núi thuộc tỉnh An Giang du lich da lat. Theo người địa phương, các chùa Khơ-me trong khu vực này sở hữu nhiều ruộng đất nên các sư sãi thường thuê người dân trong việc đồng áng. Sau mùa thu hoạch, họ tổ chức cuộc đua bò nhằm khuyến khích người nông dân chú ý chăm sóc bò tốt, bò khỏe cho những mùa vụ bội thu. Bên cạnh đó, hoạt động này cũng nhằm tri ân những người đã khuất, vì vậy, nó được tổ chức vào lễ Dolta nhằm tháng 8 âm lịch hằng năm (riêng năm 2011, lễ hội được dời sang tháng 12 vì sự kiện tỉnh An Giang tổ chức Ngày hội thể thao văn hóa đồng bào Khơ-Me vùng Nam Bộ).
Ban đầu, cuộc đua chỉ diễn ra trong giới hạn của mỗi chùa. Dần dần các chùa lớn tuyển chọn những cặp bò hay để thi đấu với nhau. Đến năm 1991, nhận thấy đây là một hoạt động mang đậm giá trị văn hóa và tinh thần thể thao, chính quyền tỉnh đã tổ chức cuộc đua luân phiên với quy mô lớn tại chùa Ta-Miệt xã Lương Phi, huyện Tri Tôn và chùa Thơ-Mít ở xã Vĩnh Trung, huyện Tịnh Biên.
Kể từ đó, hoạt động này thực sự trở thành một ngày hội lớn không chỉ của người Khơ-me mà còn hấp dẫn cả người Kinh, Hoa tại vùng Bảy Núi.
Châu Cóp, một nài có hơn 20 năm kinh nghiệm đua bò, cho biết: "Cứ gần đến ngày đua bò là tôi cảm thấy nôn nao du lich thai lan. Không khí náo nhiệt của trường đua thực sự cho tôi một cảm xúc háo hức rất khó tả. Chúng tôi tham gia cuộc thi không phải chỉ để thi thố tài năng mà còn mang niềm vui đến cho bà con”.
Khi ngày đua đến, khuôn viên của chùa trở thành một hội chợ tấp nập việc bán mua từ thức ăn đến đồ chơi, quần áo, điện thoại di động. Còn sân sau của chùa, một miếng ruộng rộng ngang với một sân bóng đá biến thành trường đua của các tay nài nông dân.
Từ lúc tinh mơ khán giả từ nhiều nơi trong vùng Bảy Núi đã lác đác có mặt. Trước khi cuộc thi chính thức bắt đầu, khoảng 8h, đấu trường đã không còn một chỗ trống. Lúc này, cứ mỗi lần có một tay nài bứt phá, trong đám đông khán giả sẽ vang lên tiếng cổ vũ tán thưởng vang dội cả một góc trời.
Ông Võ Văn Buôn, một khán giả chia sẻ: “Tôi theo dõi đua bò đã hơn 15 năm nay. Xem riết rồi ghiền. Cho dù có lỡ đi đâu xa thì cũng tranh thủ về đây đúng ngày. Tôi không biết ngựa đua hấp dẫn ra sao chứ tôi mê nhất là cú nước rút rất đẹp của các chú bò trong vòng hô, khoảng 100m khi đến đích”.
Mở rộng quy mô
Theo thời gian, trong số các tay nài tham gia cuộc đua xuất hiện các nông dân người Kinh du lich vung tau. Thế nên lễ hội đua bò đã trở thành một ngày hội của các dân tộc anh em trong vùng Bảy Núi, trở thành sợi dây kết nối tinh thần đoàn kết các dân tộc. Vì vậy, năm nay, ban tổ chức đã nâng chất cho cuộc thi bằng cách tăng số lượng bò dự thi, nâng giá trị giải thưởng và gia tăng sự quảng bá thông tin trên các phương tiện truyền thông đại chúng.
Theo ban tổ chức, số lượng khán giả dự khán năm nay ước tính khoảng 20 ngàn người, nhiều gấp đôi so với các năm trước. Đặc biệt, trong số đó có nhiều người đến từ nhiều tỉnh thành khác nhau, trong đó có cả du khách nước ngoài. Như vậy, bên cạnh ý nghĩa chính trị môn đua bò cũng đã đóng góp tích cực vào sự phát triển của ngành du lịch tỉnh An Giang.
Ông Âu Xuân Đôn, Phó ban tổ chức lễ hội cho biết :”Từ thành công trong năm nay chúng tôi sẽ xây dựng kế hoạch để lễ hội trở nên sôi động hơn du lich phu quoc. Qua đó, từng bước đưa lễ hội thành một sự kiện chung của tất cả mọi người chứ không gói gọn trong cộng đồng địa phương”.
Nội dung cuộc thi:
Năm trước các đôi bò đi ba vòng hô và một vòng thả thì nay ban tổ chức quyết định cho các đôi bò thi một vòng hô và một vòng thả chứ không.
Vòng hô được xem là vòng để các đôi bò thăm dò nhau, còn vòng thả là cuộc đua tốc độ trong khoảng 100m.
Kết quả cuộc thi năm nay:
Đôi bò của nài Nguyễn Văn Lâm xã Vĩnh Gia huyện Tri Tôn đoạt giải nhất với giá trị giải thưởng 10 triệu đồng, 1 xa wave Honda 100.
Đôi bò của nài Trần Văn Cát xã Vĩnh Trung huyện Tịnh Biên đoạt giải nhì với 8 triệu đồng và một tivi.
Đôi bò của nài Chaul Sanl đoạt giải ba với giá trị giải thưởng 6 triệu đồng va một đầu DVD.
Háo hức chờ ngày hội
Người Khơ-me sống rải rác tại nhiều tỉnh thành tại Nam bộ nhưng môn đua bò chỉ hiện diện tại vùng Bảy Núi thuộc tỉnh An Giang du lich da lat. Theo người địa phương, các chùa Khơ-me trong khu vực này sở hữu nhiều ruộng đất nên các sư sãi thường thuê người dân trong việc đồng áng. Sau mùa thu hoạch, họ tổ chức cuộc đua bò nhằm khuyến khích người nông dân chú ý chăm sóc bò tốt, bò khỏe cho những mùa vụ bội thu. Bên cạnh đó, hoạt động này cũng nhằm tri ân những người đã khuất, vì vậy, nó được tổ chức vào lễ Dolta nhằm tháng 8 âm lịch hằng năm (riêng năm 2011, lễ hội được dời sang tháng 12 vì sự kiện tỉnh An Giang tổ chức Ngày hội thể thao văn hóa đồng bào Khơ-Me vùng Nam Bộ).
Ban đầu, cuộc đua chỉ diễn ra trong giới hạn của mỗi chùa. Dần dần các chùa lớn tuyển chọn những cặp bò hay để thi đấu với nhau. Đến năm 1991, nhận thấy đây là một hoạt động mang đậm giá trị văn hóa và tinh thần thể thao, chính quyền tỉnh đã tổ chức cuộc đua luân phiên với quy mô lớn tại chùa Ta-Miệt xã Lương Phi, huyện Tri Tôn và chùa Thơ-Mít ở xã Vĩnh Trung, huyện Tịnh Biên.
Kể từ đó, hoạt động này thực sự trở thành một ngày hội lớn không chỉ của người Khơ-me mà còn hấp dẫn cả người Kinh, Hoa tại vùng Bảy Núi.
Châu Cóp, một nài có hơn 20 năm kinh nghiệm đua bò, cho biết: "Cứ gần đến ngày đua bò là tôi cảm thấy nôn nao du lich thai lan. Không khí náo nhiệt của trường đua thực sự cho tôi một cảm xúc háo hức rất khó tả. Chúng tôi tham gia cuộc thi không phải chỉ để thi thố tài năng mà còn mang niềm vui đến cho bà con”.
Khi ngày đua đến, khuôn viên của chùa trở thành một hội chợ tấp nập việc bán mua từ thức ăn đến đồ chơi, quần áo, điện thoại di động. Còn sân sau của chùa, một miếng ruộng rộng ngang với một sân bóng đá biến thành trường đua của các tay nài nông dân.
Từ lúc tinh mơ khán giả từ nhiều nơi trong vùng Bảy Núi đã lác đác có mặt. Trước khi cuộc thi chính thức bắt đầu, khoảng 8h, đấu trường đã không còn một chỗ trống. Lúc này, cứ mỗi lần có một tay nài bứt phá, trong đám đông khán giả sẽ vang lên tiếng cổ vũ tán thưởng vang dội cả một góc trời.
Ông Võ Văn Buôn, một khán giả chia sẻ: “Tôi theo dõi đua bò đã hơn 15 năm nay. Xem riết rồi ghiền. Cho dù có lỡ đi đâu xa thì cũng tranh thủ về đây đúng ngày. Tôi không biết ngựa đua hấp dẫn ra sao chứ tôi mê nhất là cú nước rút rất đẹp của các chú bò trong vòng hô, khoảng 100m khi đến đích”.
Mở rộng quy mô
Theo thời gian, trong số các tay nài tham gia cuộc đua xuất hiện các nông dân người Kinh du lich vung tau. Thế nên lễ hội đua bò đã trở thành một ngày hội của các dân tộc anh em trong vùng Bảy Núi, trở thành sợi dây kết nối tinh thần đoàn kết các dân tộc. Vì vậy, năm nay, ban tổ chức đã nâng chất cho cuộc thi bằng cách tăng số lượng bò dự thi, nâng giá trị giải thưởng và gia tăng sự quảng bá thông tin trên các phương tiện truyền thông đại chúng.
Theo ban tổ chức, số lượng khán giả dự khán năm nay ước tính khoảng 20 ngàn người, nhiều gấp đôi so với các năm trước. Đặc biệt, trong số đó có nhiều người đến từ nhiều tỉnh thành khác nhau, trong đó có cả du khách nước ngoài. Như vậy, bên cạnh ý nghĩa chính trị môn đua bò cũng đã đóng góp tích cực vào sự phát triển của ngành du lịch tỉnh An Giang.
Ông Âu Xuân Đôn, Phó ban tổ chức lễ hội cho biết :”Từ thành công trong năm nay chúng tôi sẽ xây dựng kế hoạch để lễ hội trở nên sôi động hơn du lich phu quoc. Qua đó, từng bước đưa lễ hội thành một sự kiện chung của tất cả mọi người chứ không gói gọn trong cộng đồng địa phương”.
Nội dung cuộc thi:
Năm trước các đôi bò đi ba vòng hô và một vòng thả thì nay ban tổ chức quyết định cho các đôi bò thi một vòng hô và một vòng thả chứ không.
Vòng hô được xem là vòng để các đôi bò thăm dò nhau, còn vòng thả là cuộc đua tốc độ trong khoảng 100m.
Kết quả cuộc thi năm nay:
Đôi bò của nài Nguyễn Văn Lâm xã Vĩnh Gia huyện Tri Tôn đoạt giải nhất với giá trị giải thưởng 10 triệu đồng, 1 xa wave Honda 100.
Đôi bò của nài Trần Văn Cát xã Vĩnh Trung huyện Tịnh Biên đoạt giải nhì với 8 triệu đồng và một tivi.
Đôi bò của nài Chaul Sanl đoạt giải ba với giá trị giải thưởng 6 triệu đồng va một đầu DVD.
Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011
Thả hồn trên hồ Thác Bà
Với những người ưa khám phá, chắc hẳn khó bỏ qua địa danh Thác Bà. Bến cảng Hương Lý, cách trung tâm thành phố Yên Bái 8km là nơi đưa du khách khám phá mặt hồ mênh mông bằng những con thuyền gỗ chạy bằng máy diezel.
Lênh đênh trên hồ, vượt qua những quả núi mâm xôi nhấp nhô trên mặt nước, bạn đã đến với bản người Dao ở Ngòi Tu,xem du lich mice. Người dân vùng lòng hồ thân thiện, chất phác. Khi màn đêm buông xuống, bạn có thể đề nghị chủ nhà mua giúp vài con gà chạy núi để ngồi bên bếp lửa, nhâm nhi một vài chén rượu nồng và nghe những sự tích hồ Thác Bà từ chính những người bản địa.
Thiên nhiên thật hào phóng đã ban tặng hồ Thác Bà bầu không khí mát lành. Sau một đêm hòa mình với nhịp sống của người dân bản địa, sáng hôm sau, bước chân khám phá sẽ như được tiếp thêm sinh lực của núi rừng.
Chiếc thuyền gỗ, rẽ nước hồ trong vắt đưa du khách về với hệ thống hang động đầy lý thú. Động Thủy Tiên, động Xuân Long, hang Bạch Xà, Thác Bà, Thác Ông... là những nơi có nét riêng không giống ở bất cứ nơi nào bởi sự cấu tạo của thạch nhũ.
Đứng trên đỉnh Cao Biền đón ánh ban mai hay đợi hoàng hôn buông trên hồ Thác Bà thì không có gì thú vị hơn,xem du lich nha trang. Du khách được thỏa sức phóng tầm mắt mà nhìn ngắm, mà cảm nhận vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, nét lung linh huyền ảo sắc nước gương trời của một vùng đất là nơi giao thoa giữa miền Tây Bắc và Trung du Bắc bộ.
Để tìm lại dấu ấn xưa của chợ Ngọc, chợ Ngà nổi tiếng Thác Bà một thời bán, buôn sầm uất...
Ngược dòng sông Chảy không bao xa du khách sẽ được thăm thú vùng đất đá quý Lục Yên với những danh thắng nổi tiếng như hang động và chiêm ngưỡng sự kỳ ảo của những tác phẩm tranh đá quý tự nhiên dưới bàn tay tài hoa của người thợ và tìm lại dấu ấn xưa của chợ Ngọc, chợ Ngà nổi tiếng Thác Bà một thời bán, buôn sầm uất.
Đến chợ đá quý du khách sẽ được hòa mình vào chợ phiên bạc tỷ với cảnh buôn bán đá quý lạ mắt. Đá quý được bày trên bao tải, nền đất chẳng khác những mặt hàng nông sản khác của núi rừng.
Thôn Ngòi Tu, xã Vũ Linh, huyện Yên Bình, nơi quần tụ của 5 dân tộc, chủ yếu là đồng bào Dao quần trắng. Tại đây, du khách được hòa mình cùng nhịp sống thường nhật và những sinh hoạt văn hóa của người dân địa phương.
Thuỷ tiên động thiên niên cổ tích,
Hồ Thác bà vạn đại truyền lưu.
Đến với các làng mạc vùng hồ Thác Bà để thưởng thức hương vị tinh tế của những món ăn dân dã của đồng bào các dân tộc như cơm lam, nộm hoa chuối rừng, món thịt gà nấu măng chua hay gỏi cá, nộm tôm,xem du lich thai lan.
Du khách cũng có thể ghé chân vào những quán ăn nổi sát hồ để thưởng thức những món ăn đặc sản hồ Thác Bà như ba ba, cá lăng, cá quả hay những món ăn chế biến từ cá trạch, cá bò...
TAG:du lich, mice
Lênh đênh trên hồ, vượt qua những quả núi mâm xôi nhấp nhô trên mặt nước, bạn đã đến với bản người Dao ở Ngòi Tu,xem du lich mice. Người dân vùng lòng hồ thân thiện, chất phác. Khi màn đêm buông xuống, bạn có thể đề nghị chủ nhà mua giúp vài con gà chạy núi để ngồi bên bếp lửa, nhâm nhi một vài chén rượu nồng và nghe những sự tích hồ Thác Bà từ chính những người bản địa.
Thiên nhiên thật hào phóng đã ban tặng hồ Thác Bà bầu không khí mát lành. Sau một đêm hòa mình với nhịp sống của người dân bản địa, sáng hôm sau, bước chân khám phá sẽ như được tiếp thêm sinh lực của núi rừng.
Chiếc thuyền gỗ, rẽ nước hồ trong vắt đưa du khách về với hệ thống hang động đầy lý thú. Động Thủy Tiên, động Xuân Long, hang Bạch Xà, Thác Bà, Thác Ông... là những nơi có nét riêng không giống ở bất cứ nơi nào bởi sự cấu tạo của thạch nhũ.
Đứng trên đỉnh Cao Biền đón ánh ban mai hay đợi hoàng hôn buông trên hồ Thác Bà thì không có gì thú vị hơn,xem du lich nha trang. Du khách được thỏa sức phóng tầm mắt mà nhìn ngắm, mà cảm nhận vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, nét lung linh huyền ảo sắc nước gương trời của một vùng đất là nơi giao thoa giữa miền Tây Bắc và Trung du Bắc bộ.
Để tìm lại dấu ấn xưa của chợ Ngọc, chợ Ngà nổi tiếng Thác Bà một thời bán, buôn sầm uất...
Ngược dòng sông Chảy không bao xa du khách sẽ được thăm thú vùng đất đá quý Lục Yên với những danh thắng nổi tiếng như hang động và chiêm ngưỡng sự kỳ ảo của những tác phẩm tranh đá quý tự nhiên dưới bàn tay tài hoa của người thợ và tìm lại dấu ấn xưa của chợ Ngọc, chợ Ngà nổi tiếng Thác Bà một thời bán, buôn sầm uất.
Đến chợ đá quý du khách sẽ được hòa mình vào chợ phiên bạc tỷ với cảnh buôn bán đá quý lạ mắt. Đá quý được bày trên bao tải, nền đất chẳng khác những mặt hàng nông sản khác của núi rừng.
Thôn Ngòi Tu, xã Vũ Linh, huyện Yên Bình, nơi quần tụ của 5 dân tộc, chủ yếu là đồng bào Dao quần trắng. Tại đây, du khách được hòa mình cùng nhịp sống thường nhật và những sinh hoạt văn hóa của người dân địa phương.
Thuỷ tiên động thiên niên cổ tích,
Hồ Thác bà vạn đại truyền lưu.
Đến với các làng mạc vùng hồ Thác Bà để thưởng thức hương vị tinh tế của những món ăn dân dã của đồng bào các dân tộc như cơm lam, nộm hoa chuối rừng, món thịt gà nấu măng chua hay gỏi cá, nộm tôm,xem du lich thai lan.
Du khách cũng có thể ghé chân vào những quán ăn nổi sát hồ để thưởng thức những món ăn đặc sản hồ Thác Bà như ba ba, cá lăng, cá quả hay những món ăn chế biến từ cá trạch, cá bò...
TAG:du lich, mice
Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011
Thứ Ba chơi chợ Cốc Ly
Nếu ai đó muốn tìm hiểu cuộc sống thuần chất văn hóa của đồng bào các dân tộc thì không nên bỏ qua địa chỉ chợ văn hóa Cốc Ly (Bắc Hà).
Nằm bên chiếc cầu treo bắc qua sông Chảy, với cảnh quan đẹp thơ mộng chợ Cốc Ly không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của bà con các dân tộc quanh vùng mà còn là nơi sinh hoạt văn hóa, điểm du lịch hấp dẫn của du khách trong và ngoài nước,xem du lich mice.
Độc đáo chợ trâu
Theo cách giải thích của người dân bản địa, Cốc Ly có nghĩa là "gốc mận" và có lẽ cũng bởi chợ phiên nằm ở vùng cao nguyên mận tam hoa - cây đặc trưng của Bắc Hà. Chơi chợ Cốc Ly, hình thức thú vị nhất là đi bằng thuyền ngược dòng sông Chảy.
Muốn sở hữu một vé thuyền không hề khó khăn, bạn có thể đăng ký mua vé ở các hợp tác xã dịch vụ thuyền sông tại Bảo Nhai. Rồi từ Bảo Nhai, ngược sông Chảy khoảng 20 km, sẽ tới chợ Cốc Ly.
Ngồi trên thuyền, du khách tha hồ thả hồn với dòng nước trong vắt, lững lờ trôi, mọi ưu phiền, lo toan thường nhật dường như tan biến, chỉ còn lại những âm thanh trong trẻo của cuộc sống bình dị hai bên dòng sông. Từ bến thuyền chân cầu đi bộ dọc bãi cát trắng mịn, rồi đi thêm một đoạn không xa sẽ đến chợ văn hóa Cốc Ly.
Ở nơi con sông Chảy uốn mình hiền hòa này, ngày thứ ba là một ngày hội. Trên cầu, rất nhiều chàng trai, thiếu nữ váy áo sặc sỡ đứng đó tâm tình và còn rất nhiều điều thú vị đang chờ đón bạn ở một phiên chợ vùng cao đầy màu sắc.
Đến chợ Cốc Ly, điều hấp dẫn nhất là khu chợ trâu, khu này bao giờ cũng sôi động. Người dân Bắc Hà chủ yếu dùng trâu để cày kéo, vì vậy, những con trâu đem đi bán phải là những con khỏe nhất, béo nục nhất.
Theo người dân bản địa, kinh nghiệm để chọn một con trâu cày khỏe phải đảm bảo ba yếu tố quan trọng: lông ngắn, chân tròn, sừng cong,xem du lich teambuilding. Mỗi con trâu có giá dao động trên dưới 20 triệu đồng.
Con trâu là đầu cơ nghiệp, nên người ta chỉ bán trâu khi thực sự cần tiền để chi trả cho những công việc lớn trong gia đình như: làm nhà, cưới hỏi, ma chay…
Có những nhà cách chợ nửa ngày đi bộ, để rong trâu xuống kịp phiên chợ, người ta phải đi từ 2 giờ sáng, nhưng không phải phiên chợ nào cũng giao dịch thành công, phiên chợ này không bán được, lại mất nửa ngày đường rong trâu về nhà, chờ đến phiên chợ sau xuống bán.
Người bán được giá thì hỉ hả, còn người không bán được cũng chẳng lấy đó làm phiền muộn. Chủ yếu họ xuống chợ để gặp gỡ, chuyện trò, làm vài ly rượu đến khi say mèm mới thư thả ra về.
Hấp dẫn ẩm thực
Chợ Cốc Ly bày bán rất nhiều mặt hàng đậm nét văn hóa vùng cao, từ váy áo thổ cẩm, rượu ngô, rau rừng, gạo nương đến các loại gia súc, gia cầm… Nhưng sẽ là thiếu sót nếu chơi chợ mà bỏ qua khu ẩm thực, bởi đây mới thực sự là điểm hấp dẫn nhất của chợ phiên vùng cao này.
Khu chợ ẩm thực là nơi những người ở các bản xa gặp gỡ, cụng ly, cùng nhau thưởng thức những món đặc sản riêng có ở Bắc Hà. Dù có vội vàng thì vẫn nên nán lại gần những chảo thắng cố, quây quần cùng đồng bào dân tộc, làm một bát nóng hôi hổi, thơm thơm mùi lá chanh, ngòn ngọt vị xương ngựa và nhâm nhi chén rượu ngô đậm đà, cay cay.
Chỉ với 50.000 đồng là bạn có thể được thưởng thức một bát thắng cố với đầy đủ hương vị vùng cao. Một địa chỉ thắng cố nên biết chính là quán anh Lù A Dào, quán này lúc nào cũng đông khách, nhưng không vì thế mà phải đợi lâu, hai vợ chồng chủ quán luôn biết cách chiều lòng khách, chỉ phải đợi khoảng 15 phút là đã có một bát thắng cố tuyệt vời.
Người Bắc Hà hay ăn thắng cố với mèn mén, đây được coi như sự kết hợp giữa các hương vị một cách hoàn hảo. Món mèn mén được làm từ ngô nương xay nhuyễn, có màu vàng ươm, ăn có vị bùi, ngọt và thơm.
Ở chợ Cốc Ly duy nhất quán chị Giàng Thị Mỷ ở cuối chợ có bán, trong lúc ăn thắng cố, bạn có thể nhờ chủ quán mua giúp mèn mén, lúc nào họ cũng sẵn lòng phục vụ,xem du lich campuchia. Mèn mén còn có thể ăn với canh đậu, món ăn này tuy dân dã nhưng lại rất có lợi cho sức khỏe.
Những quán phở vùng cao cũng không kém phần sôi động so với khu thắng cố. Phở Bắc Hà rất đặc biệt, bánh phở được chế biến thủ công từ một loại gạo đỏ, nên có màu phớt hồng rất hấp dẫn. Bạn có thể chọn phở thập cẩm, phở chua nguội, phở chua nóng, loại nào cũng có vị đặc trưng.
Nếu chơi chợ vào một ngày đông lạnh giá thì nên chọn một bát phở gà nóng, còn chơi chợ vào ngày hè hãy chọn một bát phở chua nguội ăn cho mát ruột. Phở gà là món ngon nhất ở Bắc Hà, thịt gà bản thái phay, vàng ươm, váng mỡ được nêm gia vị, thêm một chút tương ớt Mường Khương thì không có gì tuyệt vời hơn.
Còn đặc sản của Bắc Hà lại là phở chua, một bát phở với rất nhiều thứ: thịt lợn bản, dưa muối khô, lạc rang sẽ khiến bạn không muốn rời xa vùng cao nguyên trắng.
Chợ Cốc Ly được đánh giá là chợ phiên còn giữ nguyên vẹn bản sắc văn hóa đồng bào vùng cao. Chợ sặc sỡ sắc màu, thôn quê dân dã. Nếu ai đã đặt chân đến đất Bắc Hà mà chưa một lần ghé thăm chợ Cốc Ly sẽ là thiếu sót cho một hành trình du lịch.
< Ảnh kỷ niệm: Cầu Cốc Ly xiêu vẹo do bị lũ quét hồi tháng 10/2008 - Sau đó đã được sửa lại. Cây cầu treo bắc qua sông Chảy này là đường duy nhất nối Cốc Ly với huyện Bắc Hà (Lào Cai).
Chợ họp đến chiều mới tan, người dân lục đục ra về, có người địu một gùi hàng đầy sau lưng, nhưng cũng rất nhiều người tay không xuống chợ. Họ xuống chợ, chơi chợ như một thú vui vào mỗi thứ Ba hằng tuần, không những thế, thứ Ba còn là dịp để những người bạn bè ở xa xuống núi gặp gỡ chuyện trò, để những đôi bạn trẻ có dịp làm quen, tìm hiểu, rồi yêu nhau.
Chơi chợ Cốc Ly, bạn hãy cứ mua những gì mình thích, hàng hóa ở đây rất dân dã, không phải ở đâu cũng có, mà giá cả chẳng hề đắt đỏ,xem du lich thai lan. Bắc Hà có nhiều địa chỉ nên khám phá, nhưng bạn đừng quên chơi chợ Cốc Ly để được trải nghiệm những điều thú vị về cuộc sống thường ngày của đồng bào dân tộc vùng cao Bắc Hà.
Nằm bên chiếc cầu treo bắc qua sông Chảy, với cảnh quan đẹp thơ mộng chợ Cốc Ly không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của bà con các dân tộc quanh vùng mà còn là nơi sinh hoạt văn hóa, điểm du lịch hấp dẫn của du khách trong và ngoài nước,xem du lich mice.
Độc đáo chợ trâu
Theo cách giải thích của người dân bản địa, Cốc Ly có nghĩa là "gốc mận" và có lẽ cũng bởi chợ phiên nằm ở vùng cao nguyên mận tam hoa - cây đặc trưng của Bắc Hà. Chơi chợ Cốc Ly, hình thức thú vị nhất là đi bằng thuyền ngược dòng sông Chảy.
Muốn sở hữu một vé thuyền không hề khó khăn, bạn có thể đăng ký mua vé ở các hợp tác xã dịch vụ thuyền sông tại Bảo Nhai. Rồi từ Bảo Nhai, ngược sông Chảy khoảng 20 km, sẽ tới chợ Cốc Ly.
Ngồi trên thuyền, du khách tha hồ thả hồn với dòng nước trong vắt, lững lờ trôi, mọi ưu phiền, lo toan thường nhật dường như tan biến, chỉ còn lại những âm thanh trong trẻo của cuộc sống bình dị hai bên dòng sông. Từ bến thuyền chân cầu đi bộ dọc bãi cát trắng mịn, rồi đi thêm một đoạn không xa sẽ đến chợ văn hóa Cốc Ly.
Ở nơi con sông Chảy uốn mình hiền hòa này, ngày thứ ba là một ngày hội. Trên cầu, rất nhiều chàng trai, thiếu nữ váy áo sặc sỡ đứng đó tâm tình và còn rất nhiều điều thú vị đang chờ đón bạn ở một phiên chợ vùng cao đầy màu sắc.
Đến chợ Cốc Ly, điều hấp dẫn nhất là khu chợ trâu, khu này bao giờ cũng sôi động. Người dân Bắc Hà chủ yếu dùng trâu để cày kéo, vì vậy, những con trâu đem đi bán phải là những con khỏe nhất, béo nục nhất.
Theo người dân bản địa, kinh nghiệm để chọn một con trâu cày khỏe phải đảm bảo ba yếu tố quan trọng: lông ngắn, chân tròn, sừng cong,xem du lich teambuilding. Mỗi con trâu có giá dao động trên dưới 20 triệu đồng.
Con trâu là đầu cơ nghiệp, nên người ta chỉ bán trâu khi thực sự cần tiền để chi trả cho những công việc lớn trong gia đình như: làm nhà, cưới hỏi, ma chay…
Có những nhà cách chợ nửa ngày đi bộ, để rong trâu xuống kịp phiên chợ, người ta phải đi từ 2 giờ sáng, nhưng không phải phiên chợ nào cũng giao dịch thành công, phiên chợ này không bán được, lại mất nửa ngày đường rong trâu về nhà, chờ đến phiên chợ sau xuống bán.
Người bán được giá thì hỉ hả, còn người không bán được cũng chẳng lấy đó làm phiền muộn. Chủ yếu họ xuống chợ để gặp gỡ, chuyện trò, làm vài ly rượu đến khi say mèm mới thư thả ra về.
Hấp dẫn ẩm thực
Chợ Cốc Ly bày bán rất nhiều mặt hàng đậm nét văn hóa vùng cao, từ váy áo thổ cẩm, rượu ngô, rau rừng, gạo nương đến các loại gia súc, gia cầm… Nhưng sẽ là thiếu sót nếu chơi chợ mà bỏ qua khu ẩm thực, bởi đây mới thực sự là điểm hấp dẫn nhất của chợ phiên vùng cao này.
Khu chợ ẩm thực là nơi những người ở các bản xa gặp gỡ, cụng ly, cùng nhau thưởng thức những món đặc sản riêng có ở Bắc Hà. Dù có vội vàng thì vẫn nên nán lại gần những chảo thắng cố, quây quần cùng đồng bào dân tộc, làm một bát nóng hôi hổi, thơm thơm mùi lá chanh, ngòn ngọt vị xương ngựa và nhâm nhi chén rượu ngô đậm đà, cay cay.
Chỉ với 50.000 đồng là bạn có thể được thưởng thức một bát thắng cố với đầy đủ hương vị vùng cao. Một địa chỉ thắng cố nên biết chính là quán anh Lù A Dào, quán này lúc nào cũng đông khách, nhưng không vì thế mà phải đợi lâu, hai vợ chồng chủ quán luôn biết cách chiều lòng khách, chỉ phải đợi khoảng 15 phút là đã có một bát thắng cố tuyệt vời.
Người Bắc Hà hay ăn thắng cố với mèn mén, đây được coi như sự kết hợp giữa các hương vị một cách hoàn hảo. Món mèn mén được làm từ ngô nương xay nhuyễn, có màu vàng ươm, ăn có vị bùi, ngọt và thơm.
Ở chợ Cốc Ly duy nhất quán chị Giàng Thị Mỷ ở cuối chợ có bán, trong lúc ăn thắng cố, bạn có thể nhờ chủ quán mua giúp mèn mén, lúc nào họ cũng sẵn lòng phục vụ,xem du lich campuchia. Mèn mén còn có thể ăn với canh đậu, món ăn này tuy dân dã nhưng lại rất có lợi cho sức khỏe.
Những quán phở vùng cao cũng không kém phần sôi động so với khu thắng cố. Phở Bắc Hà rất đặc biệt, bánh phở được chế biến thủ công từ một loại gạo đỏ, nên có màu phớt hồng rất hấp dẫn. Bạn có thể chọn phở thập cẩm, phở chua nguội, phở chua nóng, loại nào cũng có vị đặc trưng.
Nếu chơi chợ vào một ngày đông lạnh giá thì nên chọn một bát phở gà nóng, còn chơi chợ vào ngày hè hãy chọn một bát phở chua nguội ăn cho mát ruột. Phở gà là món ngon nhất ở Bắc Hà, thịt gà bản thái phay, vàng ươm, váng mỡ được nêm gia vị, thêm một chút tương ớt Mường Khương thì không có gì tuyệt vời hơn.
Còn đặc sản của Bắc Hà lại là phở chua, một bát phở với rất nhiều thứ: thịt lợn bản, dưa muối khô, lạc rang sẽ khiến bạn không muốn rời xa vùng cao nguyên trắng.
Chợ Cốc Ly được đánh giá là chợ phiên còn giữ nguyên vẹn bản sắc văn hóa đồng bào vùng cao. Chợ sặc sỡ sắc màu, thôn quê dân dã. Nếu ai đã đặt chân đến đất Bắc Hà mà chưa một lần ghé thăm chợ Cốc Ly sẽ là thiếu sót cho một hành trình du lịch.
< Ảnh kỷ niệm: Cầu Cốc Ly xiêu vẹo do bị lũ quét hồi tháng 10/2008 - Sau đó đã được sửa lại. Cây cầu treo bắc qua sông Chảy này là đường duy nhất nối Cốc Ly với huyện Bắc Hà (Lào Cai).
Chợ họp đến chiều mới tan, người dân lục đục ra về, có người địu một gùi hàng đầy sau lưng, nhưng cũng rất nhiều người tay không xuống chợ. Họ xuống chợ, chơi chợ như một thú vui vào mỗi thứ Ba hằng tuần, không những thế, thứ Ba còn là dịp để những người bạn bè ở xa xuống núi gặp gỡ chuyện trò, để những đôi bạn trẻ có dịp làm quen, tìm hiểu, rồi yêu nhau.
Chơi chợ Cốc Ly, bạn hãy cứ mua những gì mình thích, hàng hóa ở đây rất dân dã, không phải ở đâu cũng có, mà giá cả chẳng hề đắt đỏ,xem du lich thai lan. Bắc Hà có nhiều địa chỉ nên khám phá, nhưng bạn đừng quên chơi chợ Cốc Ly để được trải nghiệm những điều thú vị về cuộc sống thường ngày của đồng bào dân tộc vùng cao Bắc Hà.
Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011
Vượt hai đảo về Long Hải
Như mình đã đề cập: Dinh Cô hơi xô bồ vì bát nháo hàng quán (chỉ cấm buôn bán ngay bên cạnh thôi, còn bên kia đường thì ình xèo), thậm chí có cả karaoke hát hò tưng bừng mé biển.Xem du lich mice
Còn tại Mộ Cô này là một khoảng không gian tĩnh lặng đến tuyệt vời.
< Hoàng hôn trên biển Long Hải.
Mộ Cô cũng là một khu đền có kiến trức đẹp từa tựa như Dinh Cô nằm ngay trên đỉnh ngọn đồi Cô Sơn. Với những lối đi lên bằng các bậc thang đá chẻ được thiết kế hài hòa, bên trên là mái đình cong vút chen giữa những cây cổ thụ to lớn: Mộ Cô nổi bật giữa trời biển bao la.
< Một cặp đôi làm dáng dưới bãi để nhóm phụ trợ chụp ảnh, có lẽ làm album ảnh cưới hay "hâm nóng" lại tình yêu.
Phía trên này là một cô bé xíu không biết con nhà nhà ai cứ tung tăng chạy qua chạy lại trông thật ngộ nghĩnh.
Đây vừa là nơi thờ phụng, cũng là chốn "công viên" của người địa phương và cũng là thắng cảnh đẹp dành cho du khách. Nhưng cái mà mình thích nhất là khung cảnh bao quanh.
< Bãi đá phía trái Mộ Cô. Mình khoái chổ này...
Về lại nơi ấy lòng lâng lâng,
bốn mươi năm* trước chẳng phai tàn.
Hỏi mây, mây bảo người năm cũ,
hỏi đá, đá gọi chàng nghỉ chân.
< ... và cũng khoái cả đỉnh Hòn Hang này nữa! Mình sẽ trèo lên xem sao...
Nếu đứng tại Mộ Cô nhìn ra biển thì phía phải, cách nơi đây 1km là Dinh Cô và cũng là bãi tắm tự do trước Đoàn an dưỡng 298. Còn phía trái mộ là đỉnh Hòn Hang, đây là một dãy núi đá thấp trải dài ra biển, dưới chân là những rạng đá đen (trông sơ giống mica) ngày đêm sóng vổ ì ầm tung những làn bọt nước mù sương.
< Không quá phê nhưng khi được nữa đoạn đường thì giật mình: Ai mang Vạn lý trường thành cắm vào đây nhỉ? Thì ra đó là "hàng rào" của Anoasis resort - nhìn "ngứa con mắt bên trái, xốn con mắt bên phải"...
Qua khỏi Hòn Hang là Anoasis resort: đây là Khu du lịch được cải tạo lại từ một dinh thự cũ của Vua Bảo Đại và đi vào hoạt động từ năm 1999. Anoasis Beach Resort nằm trải dài trên một bờ biển hoang vắng với những bungalows lợp mái lá dừa nằm ẩn mình rải rác trên đồi thông kết hợp hài hòa giữa sự giản dị truyền thống dân tộc và tiện nghi hiện đại (4 sao?). Dịch vụ còn có một trung tâm làm việc và một nhà hàng hấp dẫn , thoáng mát trên sân terrace.
Có điều nơi đây không phải là chốn dành cho bọn phượt bụi mình.Xem du lich vung tau
< Lại tiếp tục "leo núi". Từ đoạn này phải cẩn thận vì rấr nhiều đá nhỏ, cạnh tròn nên dễ trượt chân. Nhưng kỹ lưỡng một tý, cứ đạp lên những tảng đá cắm chặt vào nền đất là ok - tránh bước trên phần đá cuội tròn tròn rải rác vì rất dễ trượt té, bước trên cỏ cây cũng được.
Gần đỉnh nhìn xuống: bạn thấy đẹp chưa? Cao hơn cả đồi Cô Sơn, nơi có Mộ Cô.
< Sóng biển dạt dào vàng óng áng như vàng bốn số 9. Trái đất tròn: vì vậy nhìn đường chân trời, ta thấy hơi cong cong...
< Chỉ còn mươi bước nữa là ra chóp đầu đỉnh đá - khúc này có một rãnh lở đầy cát, bên cạnh là cái miếu nhỏ.
Bạn cần cẩn thận từng bước tránh mép ngoài nhé, lỡ trượt một phát là toi vì hun hút dưới kia là đá với đá, đá đen nhọn đấy!
< Đứng đầu đỉnh nhìn phía tường thành: Đây là "ranh đất" chứ hoàn toàn không phải tường ngăn chận vì vẫn thông suối phần bãi biển. Vậy tại sao người ta lại dựng "con quái vật" này cà?
Giá như thế nó bằng một hàng cây xếp chen kẽ những khối đá to, nhỏ điểm tô bằng những lùm bụi thì đẹp biết mấy, lại phù hợp với cảnh quan thiên nhiên.
Phát triển du lịch không phải bằng những tảng bê tông thô kệch.
< Nhưng thôi, đó là việc của người ta. Còn đây là chốn của mình...
Từ đây, nếu tới nữa là An Hòa Residence, Long Hải Beach Resort và cả nơi mà đường ống dẫn khí đốt từ biển Đông vào bờ. Hết bãi là đụng ngay Mũi Kỳ Vân - đèo Nước Ngọt - nơi đây có khu bãi đá đèo Nước Ngọt có khung cảnh đẹp: làm nền cho các album ảnh cưới thì hết sẩy.
< Lúc này nghĩ lại tiếc: hồi nãy không rủ "nữa kia" cùng lên. Nhưng vội gì, mai vậy.
Long hải là nơi mình qua lại nhiều lần trong các chuyến lãng du nhưng ở lại thì chỉ mới lần này.
Nếu tính đúng, tính đủ thì bà xã đã từng ở vài ngày tại đây trong chuyến viếng Dinh Cô hồi năm kia, theo tour của địa phương nhà.
< Những chốn này mình có thể ngồi ngắm hàng giờ mà không chán, thiên nhiên tuyệt vời làm sao!
Còn nếu tính đúng tính đủ với mình thì đây là lần 2. Lần đầu thì đã rất lâu rồi, có lẽ khoảng... 40 năm trước.
< Ngại ở dưới trông lâu nên mình trở xuống. Không muốn nhìn nhưng cũng phải thấy tường thành, he he...
Do ngày xưa còn nhỏ: năm nào ba mình cũng chở cả nhà đi Cap (Vũng Tàu), trong đó thì có 1 lần ba nổi hứng chuyển hướng đi Long Hải.
< Phía lưng lửng dưới kia là một trảng có bằng với lối mòn quanh co...
Long Hải thuở đó còn "siêu hoang sơ", hoang sơ tới mức chỉ tắm biển một buổi rồi ba lại chở cả đám quậy nhà mình trở về Vũng Tàu do nơi đây sóng lớn quá, lại không có khách sạn nhà nghỉ gì cả trong khi tiêu chuẩn của ba được nghỉ ở một căn villa tại Vũng Tàu.
< Mình theo lối này đi đại - ngắm dưới kia cảnh vật thật mê hồn.
Thời gian quá lâu nên trong tâm trí mình chỉ còn nhớ rằng Long Hải ngày ấy, nơi bãi biển bọn mình tắm chỉ có dăm ba chái nhà dài ven biển để khách ngồi ghế bố. Hải sản phục vụ thì cũng có nhưng không nhiều như Vũng Tàu. Cái mình còn nhớ nữa là rất thưa người, chỉ có nhà mình thôi - còn chung quanh là biển, là đồi cát và rừng dương.
< Hóa ra lối mòn thông đến đường vào Mộ Cô. Phía xa xa là mái của Tịnh Xá Ngọc Hải.
Duy chỉ một thứ không thay đổi sau một thời gian dài. Hơn 40 năm ròng, một thời gian thừa thải cho mọi sự thay đổi từ cảnh quan, cuộc sống... nhưng không đủ để thay đổi hình thù bãi đá Phước Hải (tức là bãi đá đèo nước Ngọt) dưới kia.Xem du lich da lat
< Ráng chiều hoàng hôn thật rực rỡ.
< Lác đác đây đó vài cặp tình nhân ngồi thỏa mình trong làn gió chiều tà.
< Và mặt trời dần dần khuất bóng trên biển.
Bạn thấy ngộ không? Mặt trời lên phía Đông và lặn phía Tây - Phía Đông Việt Nam là biển Đông nhưng sao ông trời lại lặn phía biển nhỉ?
Biển Việt Nam mình có rất nhiều nơi có thể trông thấty ánh dương của bình minh lẫn hoàng hôn trên biển cùng một vị trí. Ví dụ gần nhất là tại đây hay ngay mũi Nghinh Phong ở Vũng Tàu cũng vậy.
< Theo "truyền thống" thì nửa kia của mình vẫn là người mẫu duy nhất của "nhíp ảnh gia" ế độ họ Điền...
Mọc và lặn trên biển không có gì khó hiểu cả nếu bạn xem bản đồ.
Đơn giản là do Long Hải, Vũng Tàu có vị trí như một mũi đất lớn nhô ra biển nên phần chóp có thể nhìn thấy biển ở cả hai hướng: Đông và Tây.
Hoàng hôn phố biển sầu trong mắt
Khe khẽ ai về lối sỏi quen
Người đi sương khói còn xa lắc
Nỗi nhớ chông chênh phố nhuộm đèn
Tà dương vội tắt ngàn thu biệt
Tóc mây một thuở hóa tơ ngàn
Bóng người đã khuất còn vương tiếng
Loang lổ chiều buồn ai lang thang.
(thơ Tăng Chánh Tín)
< Vậy là đã qua 1 ngày tại Long Hải, vùng đất ven biển khá gần Sàigòn nhưng là điểm lý tưởng để người thành thị thư giản, nghỉ mát trong dịp cuối tuần.
Lúc này đã là 17h36 phút ngày 22.11. Dưới bãi vẫn còn vài cô cậu bé chạy qua lại rông chơi bên cạnh mấy chiếc cần câu của người câu cá đêm - Sóng vẫn rì rào không ngơi nghỉ...
Nhưng buổi tối tại Long Hải có khối nơi để đi chứ không như Bình Tiên đâu nhé: chỉ cần chạy xe ra ngã 3 Mũi Tàu hay chợ là có khối thứ để nhấm nháp đấy. Bảo đảm là giá mềm nhưng chất lượng chắc cú phải ngon. Xem du lich mien tay
Còn tại Mộ Cô này là một khoảng không gian tĩnh lặng đến tuyệt vời.
< Hoàng hôn trên biển Long Hải.
Mộ Cô cũng là một khu đền có kiến trức đẹp từa tựa như Dinh Cô nằm ngay trên đỉnh ngọn đồi Cô Sơn. Với những lối đi lên bằng các bậc thang đá chẻ được thiết kế hài hòa, bên trên là mái đình cong vút chen giữa những cây cổ thụ to lớn: Mộ Cô nổi bật giữa trời biển bao la.
< Một cặp đôi làm dáng dưới bãi để nhóm phụ trợ chụp ảnh, có lẽ làm album ảnh cưới hay "hâm nóng" lại tình yêu.
Phía trên này là một cô bé xíu không biết con nhà nhà ai cứ tung tăng chạy qua chạy lại trông thật ngộ nghĩnh.
Đây vừa là nơi thờ phụng, cũng là chốn "công viên" của người địa phương và cũng là thắng cảnh đẹp dành cho du khách. Nhưng cái mà mình thích nhất là khung cảnh bao quanh.
< Bãi đá phía trái Mộ Cô. Mình khoái chổ này...
Về lại nơi ấy lòng lâng lâng,
bốn mươi năm* trước chẳng phai tàn.
Hỏi mây, mây bảo người năm cũ,
hỏi đá, đá gọi chàng nghỉ chân.
< ... và cũng khoái cả đỉnh Hòn Hang này nữa! Mình sẽ trèo lên xem sao...
Nếu đứng tại Mộ Cô nhìn ra biển thì phía phải, cách nơi đây 1km là Dinh Cô và cũng là bãi tắm tự do trước Đoàn an dưỡng 298. Còn phía trái mộ là đỉnh Hòn Hang, đây là một dãy núi đá thấp trải dài ra biển, dưới chân là những rạng đá đen (trông sơ giống mica) ngày đêm sóng vổ ì ầm tung những làn bọt nước mù sương.
< Không quá phê nhưng khi được nữa đoạn đường thì giật mình: Ai mang Vạn lý trường thành cắm vào đây nhỉ? Thì ra đó là "hàng rào" của Anoasis resort - nhìn "ngứa con mắt bên trái, xốn con mắt bên phải"...
Qua khỏi Hòn Hang là Anoasis resort: đây là Khu du lịch được cải tạo lại từ một dinh thự cũ của Vua Bảo Đại và đi vào hoạt động từ năm 1999. Anoasis Beach Resort nằm trải dài trên một bờ biển hoang vắng với những bungalows lợp mái lá dừa nằm ẩn mình rải rác trên đồi thông kết hợp hài hòa giữa sự giản dị truyền thống dân tộc và tiện nghi hiện đại (4 sao?). Dịch vụ còn có một trung tâm làm việc và một nhà hàng hấp dẫn , thoáng mát trên sân terrace.
Có điều nơi đây không phải là chốn dành cho bọn phượt bụi mình.Xem du lich vung tau
< Lại tiếp tục "leo núi". Từ đoạn này phải cẩn thận vì rấr nhiều đá nhỏ, cạnh tròn nên dễ trượt chân. Nhưng kỹ lưỡng một tý, cứ đạp lên những tảng đá cắm chặt vào nền đất là ok - tránh bước trên phần đá cuội tròn tròn rải rác vì rất dễ trượt té, bước trên cỏ cây cũng được.
Gần đỉnh nhìn xuống: bạn thấy đẹp chưa? Cao hơn cả đồi Cô Sơn, nơi có Mộ Cô.
< Sóng biển dạt dào vàng óng áng như vàng bốn số 9. Trái đất tròn: vì vậy nhìn đường chân trời, ta thấy hơi cong cong...
< Chỉ còn mươi bước nữa là ra chóp đầu đỉnh đá - khúc này có một rãnh lở đầy cát, bên cạnh là cái miếu nhỏ.
Bạn cần cẩn thận từng bước tránh mép ngoài nhé, lỡ trượt một phát là toi vì hun hút dưới kia là đá với đá, đá đen nhọn đấy!
< Đứng đầu đỉnh nhìn phía tường thành: Đây là "ranh đất" chứ hoàn toàn không phải tường ngăn chận vì vẫn thông suối phần bãi biển. Vậy tại sao người ta lại dựng "con quái vật" này cà?
Giá như thế nó bằng một hàng cây xếp chen kẽ những khối đá to, nhỏ điểm tô bằng những lùm bụi thì đẹp biết mấy, lại phù hợp với cảnh quan thiên nhiên.
Phát triển du lịch không phải bằng những tảng bê tông thô kệch.
< Nhưng thôi, đó là việc của người ta. Còn đây là chốn của mình...
Từ đây, nếu tới nữa là An Hòa Residence, Long Hải Beach Resort và cả nơi mà đường ống dẫn khí đốt từ biển Đông vào bờ. Hết bãi là đụng ngay Mũi Kỳ Vân - đèo Nước Ngọt - nơi đây có khu bãi đá đèo Nước Ngọt có khung cảnh đẹp: làm nền cho các album ảnh cưới thì hết sẩy.
< Lúc này nghĩ lại tiếc: hồi nãy không rủ "nữa kia" cùng lên. Nhưng vội gì, mai vậy.
Long hải là nơi mình qua lại nhiều lần trong các chuyến lãng du nhưng ở lại thì chỉ mới lần này.
Nếu tính đúng, tính đủ thì bà xã đã từng ở vài ngày tại đây trong chuyến viếng Dinh Cô hồi năm kia, theo tour của địa phương nhà.
< Những chốn này mình có thể ngồi ngắm hàng giờ mà không chán, thiên nhiên tuyệt vời làm sao!
Còn nếu tính đúng tính đủ với mình thì đây là lần 2. Lần đầu thì đã rất lâu rồi, có lẽ khoảng... 40 năm trước.
< Ngại ở dưới trông lâu nên mình trở xuống. Không muốn nhìn nhưng cũng phải thấy tường thành, he he...
Do ngày xưa còn nhỏ: năm nào ba mình cũng chở cả nhà đi Cap (Vũng Tàu), trong đó thì có 1 lần ba nổi hứng chuyển hướng đi Long Hải.
< Phía lưng lửng dưới kia là một trảng có bằng với lối mòn quanh co...
Long Hải thuở đó còn "siêu hoang sơ", hoang sơ tới mức chỉ tắm biển một buổi rồi ba lại chở cả đám quậy nhà mình trở về Vũng Tàu do nơi đây sóng lớn quá, lại không có khách sạn nhà nghỉ gì cả trong khi tiêu chuẩn của ba được nghỉ ở một căn villa tại Vũng Tàu.
< Mình theo lối này đi đại - ngắm dưới kia cảnh vật thật mê hồn.
Thời gian quá lâu nên trong tâm trí mình chỉ còn nhớ rằng Long Hải ngày ấy, nơi bãi biển bọn mình tắm chỉ có dăm ba chái nhà dài ven biển để khách ngồi ghế bố. Hải sản phục vụ thì cũng có nhưng không nhiều như Vũng Tàu. Cái mình còn nhớ nữa là rất thưa người, chỉ có nhà mình thôi - còn chung quanh là biển, là đồi cát và rừng dương.
< Hóa ra lối mòn thông đến đường vào Mộ Cô. Phía xa xa là mái của Tịnh Xá Ngọc Hải.
Duy chỉ một thứ không thay đổi sau một thời gian dài. Hơn 40 năm ròng, một thời gian thừa thải cho mọi sự thay đổi từ cảnh quan, cuộc sống... nhưng không đủ để thay đổi hình thù bãi đá Phước Hải (tức là bãi đá đèo nước Ngọt) dưới kia.Xem du lich da lat
< Ráng chiều hoàng hôn thật rực rỡ.
< Lác đác đây đó vài cặp tình nhân ngồi thỏa mình trong làn gió chiều tà.
< Và mặt trời dần dần khuất bóng trên biển.
Bạn thấy ngộ không? Mặt trời lên phía Đông và lặn phía Tây - Phía Đông Việt Nam là biển Đông nhưng sao ông trời lại lặn phía biển nhỉ?
Biển Việt Nam mình có rất nhiều nơi có thể trông thấty ánh dương của bình minh lẫn hoàng hôn trên biển cùng một vị trí. Ví dụ gần nhất là tại đây hay ngay mũi Nghinh Phong ở Vũng Tàu cũng vậy.
< Theo "truyền thống" thì nửa kia của mình vẫn là người mẫu duy nhất của "nhíp ảnh gia" ế độ họ Điền...
Mọc và lặn trên biển không có gì khó hiểu cả nếu bạn xem bản đồ.
Đơn giản là do Long Hải, Vũng Tàu có vị trí như một mũi đất lớn nhô ra biển nên phần chóp có thể nhìn thấy biển ở cả hai hướng: Đông và Tây.
Hoàng hôn phố biển sầu trong mắt
Khe khẽ ai về lối sỏi quen
Người đi sương khói còn xa lắc
Nỗi nhớ chông chênh phố nhuộm đèn
Tà dương vội tắt ngàn thu biệt
Tóc mây một thuở hóa tơ ngàn
Bóng người đã khuất còn vương tiếng
Loang lổ chiều buồn ai lang thang.
(thơ Tăng Chánh Tín)
< Vậy là đã qua 1 ngày tại Long Hải, vùng đất ven biển khá gần Sàigòn nhưng là điểm lý tưởng để người thành thị thư giản, nghỉ mát trong dịp cuối tuần.
Lúc này đã là 17h36 phút ngày 22.11. Dưới bãi vẫn còn vài cô cậu bé chạy qua lại rông chơi bên cạnh mấy chiếc cần câu của người câu cá đêm - Sóng vẫn rì rào không ngơi nghỉ...
Nhưng buổi tối tại Long Hải có khối nơi để đi chứ không như Bình Tiên đâu nhé: chỉ cần chạy xe ra ngã 3 Mũi Tàu hay chợ là có khối thứ để nhấm nháp đấy. Bảo đảm là giá mềm nhưng chất lượng chắc cú phải ngon. Xem du lich mien tay
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)